Monday, November 16, 2015

NHỮNG MẨU CHUYỆN HAY

Fr: Kim Oanh P* NhómTLW
1) Người ăn xin được tặng Hoa Hồng 

Một cô gái bán hoa hồng, đã tặng đóa hoa cuối cùng của mình cho một người ăn xin ở ven đường. Không ngờ!!!

    Đã từng có một cô gái bán hoa hồng, sau khi đã bán được gần hết số hoa của mình.Cô liền đưa bông hoa hồng còn lại đang cầm trên tay; tặng cho một người ăn xin ở ven đường.
    Người ăn xin này chưa từng nghĩ lại có một cô gái tặng hoa cho mình! Có lẽ từ trước đến nay, anh ta cũng không từng để tâm đến bản-thân; mà cũng có thể chưa từng được nhận tình yêu thương từ người nào khác!!!
    Thế là anh ta quyết-định, ngày hôm đó không đi xin nữa mà trở về nhà!
    Sau khi trở về nhà, anh ta cắm đóa hoa hồng vào một chiếc bình nhỏ rồi đặt ở trên bàn và ngồi thưởng thức.
    Trong lúc ngồi ngắm hoa, anh ta chợt nghĩ: “Bông hoa xinh đẹp như thế này sao có thể cắm vào một chiếc bình bẩn thỉu như vậy được!”, thế là anh quyết định mang chiếc bình đi lau rửa sạch sẽ, để cho xứng đôi với vẻ đẹp của đóa hoa.
  Sau khi làm xong rồi, anh ta lại nghĩ: “Bông hoa xinh đẹp như thế! Chiếc bình sạch-sẽ như thế! Sao lại có thể đặt trong một căn phòng bẩn-thỉu và bừa-bộn như thế này chứ!!!”
    Thế là anh ta quét dọn sạch-sẽ một lượt toàn-bộ căn phòng của mình, rồi sắp xếp lại đồ-đạc cho gọn- gàng ngăn-nắp! Căn phòng bỗng nhiên trở nên ấm-áp, vì có sự chiếu rọi của đóa hoa! Nó khiến anh ta dường như đã quên mất chỗ ở cũ của mình vậy!!!
    Đang lúc cảm thấy lâng-lâng trong lòng, thì anh ta phát-hiện trong tấm gương phản-xạ ra một người bẩn-thỉu, đầu tóc rối bù, anh ta không ngờ bộ dạng của mình lại như vậy, và thầm nghĩ: “Người như này đâu có tư-cách gì làm bạn với đóa hoa hồng kia???”
Thế là anh ta lập-tức đi tắm rửa, sửa-sang đầu tóc và làm thay-đổi bản-thân! Tìm trong đống quần áo chọn một bộ tuy cũ kỹ, nhưng có phần sạch-sẽ! Anh ta phát-hiện ra một chàng trai tuấn-tú, mà chưa từng tưởng-tượng ra! Khi soi mình vào tấm gương. Chợt anh ta nảy sinh ý-nghĩ: “Mình quả là không tồi! Sao có thể đi làm kẻ ăn xin được nhỉ???”
    Đây là lần đầu tiên anh ta tự hỏi mình kể từ khi quyết định đi ăn xin, có lẽ rằng linh hồn của anh ta đã trong nháy mắt mà thức tỉnh! Anh nhìn nhìn lại hết thảy mọi thứ trong căn phòng, rồi nhìn lại đóa hoa hồng xinh đẹp kia và lập tức đưa ra một quyết định trọng yếu nhất trong cuộc đời mình: “Từ ngày mai mình sẽ không làm một người ăn xin nữa! Mình sẽ đi tìm việc làm!!!”.
    Bởi vì không sợ bẩn không sợ lạnh! Nên anh ta rất dễ dàng tìm được một công việc. Có lẽ bởi vì trong lòng anh ta luôn có đóa hoa hồng khích lệ! Nên anh luôn cố gắng không ngừng! Chỉ mấy năm sau, anh ta đã trở thành một ông chủ của một công-ty!!!
Đây không phải chỉ đơn-thuần là một đóa hoa hồng! Mà là một tia hy-vọng! Một ước-mơ tươi đẹp và một tương-lai rực-rỡ!!! Khoảng-cách giữa địa-ngục và thiên-đường chỉ là một bức tường mỏng-manh! Chỉ cần bạn tin-tưởng vào chính mình! Không buông-bỏ chính mình! Trong lòng có ước-mơ! Có mục-tiêu! Có hy-vọng! Thì cuộc đời có thể tùy-thời mà được biến-đổi!!!

ST
2)   Cô Y tá trẻ và Bác sĩ già                     Trong một ca phẫu thuật, cô ý tá trẻ tuổi lần đầu tiên được tham gia ca mổ đã nói với bác sĩ phẫu thuật khi ông đang chuẩn bị khâu vết mổ lại: "Bác sĩ, chúng ta còn một miếng gạc chưa lấy ra khỏi bệnh nhân".             Ông bác sĩ, khá lớn tuổi, nói một cách quyết đoán: "Tôi đã lấy hết toàn bộ số gạc ra rồi. Chúng ta bắt đầu khâu vết mổ lại!".     Cô gái vẫn cương quyết: "Không được! Chúng ta đã dùng hết mười hai miếng gạc, trong khi mới lấy ra mười một miếng". Bác sĩ nghiêm khắc nói với cô: "Tôi sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm! Khâu vết mổ lại!" Cô lập tức kêu lớn lên: "Bác sĩ không được làm như vậy! Ông phải có trách nhiệm với bệnh nhân chứ!" 
Bác sĩ lúc này mới mỉm cười, ông mở bàn tay mình ra với miếng gạc thứ mười hai đang nằm ở đó, rồi nói: "Cô đã chính thức trở thành phụ tá phẫu thuật của tôi rồi đó".
Ông đã thử thách sự chân chính của cô y tá trẻ, và cô đã có được điều ấy.
Thái Sang

3) Kẻ cặn bã
Hắn là trẻ mồ côi từ năm mới lên 5 tuổi. Trong cuộc sống của hắn không có hai từ “tình thương”. Hắn lăn lộn với đủ thứ nghề để có thể tồn tại, từ bán báo tới đánh giày. Khi trưởng thành, hắn tham gia vào các băng đảng đâm thuê chém mướn, giết người không gớm tay.
Bị cám dỗ, hắn trở thành con nghiện như đám bạn. Nhiều khi suy nghĩ về cuộc đời, hắn thấy mình là một thứ cặn bã của xã hội, một thứ không nên tồn tại. Cuộc sống của hắn đã đi vào ngõ cụt từ lâu và hắn không còn giá trị để sống nữa.
Vào một ngày, khi đang đi thì hắn bắt gặp một đứa bé đang chạy ra giữa đường nhặt trái bóng lúc ô tô phóng như bay đến. Kẻ cặn bã lao ra giữa đường, đẩy đứa bé vào lề và bị ô tô tông chết. Trước đó, chính bản thân hắn cũng không hiểu sao hắn làm vậy.
Chuyện kẻ cặn bã bị ô tô tông chết vì cứu đứa trẻ được lan truyền khắp nơi. Có người nghe chuyện rất xúc động, có người lại thấy đó là cái kết xứng đáng cho một kẻ cặn bã.
Chẳng ai ngờ được rằng, đứa trẻ được kẻ cặn bã cứu sống ngày nào nay đã trở thành bác sĩ đầu ngành. Bằng tài năng và y đức, cô đã cứu sống hàng ngàn người trong suốt cuộc đời hành nghề của mình.
Đã có rất nhiều cuộc hội thảo mời vị bác sĩ nổi tiếng tới để hỏi bí quyết của cô. Và trong tất cả các cuộc hội thảo, vị bác sĩ luôn nhắc đến một điều:
“Lúc nhỏ, một thiên thần đã cứu sống tôi. Nếu không có anh ấy sẽ không có tôi ngày hôm nay và tôi cũng chẳng còn cơ hội để thành bác sĩ cứu sống ai nữa.”
Vậy chẳng phải kẻ cặn bã kia đã gián tiếp cứu sống hàng ngàn người sao?!
Kẻ cặn bã không được ai yêu thương và thậm chí chính hắn cũng nghĩ mình không đáng sống và đã làm được điều kì diệu như vậy.
Bất cứ ai sinh ra trên đời đều có giá trị và sứ mệnh của riêng mình.
(Sưu tầm)
__._,_.___