Fr: Dinh Thuc Ngo*Dinh Le
THIÊN HẠ ĐỆ NHẤT LÁI (ĐƠN GIẢN NHƯ ĐANG GIỠN)
Chuyện nói lái kể sao cho hết! Nó đơn giản như… đang giỡn, hàng ngày hàng giờ vẫn đang được thưởng thức và sáng tạo, mọi lúc mọi nơi, từ thị thành đến làng quê, từ bục giảng đến hàng quán, từ dân trí thức đến giới bình dân mang lại tiếng cười hồn nhiên, sảng khoái hay tinh tế, ý nhị cho mỗi người trong cuộc sống đời thường, từ một kiểu nói thuộc vào loại độc nhất vô nhị của tiếng Việt của chúng ta!
*- Thầy tu thù Tây vì thằng Tây giết thầy tăng.
- Tâm không đầy như Tây không Đầm.
- Nghệ sĩ tránh ăn cá kho vì sợ khó ca.
- Người gian không thích sấm, người dâm không thích sáng.
- Làm dấm thì chua mà làm chúa thì dâm.
- Người nhiều mộng vào đời để rồi mời nhiều người vào động....
- Nhà vua khi ngồi trên ngai là khi ngài trên ngôi.
- Không nên giỡn quá lố trong ngày giỗ quá lớn.
- Có những người chỉ đi mưa mà chưa đi Mỹ.
- Các cô thích anh chàng ngông mà không thích anh chồng ngang.
- Da nhăn thì kéo, da nhéo thì căng.
- Tham nhũng sống trên thảm nhung.
- Mọi người giành nhau làm giàu nhanh.
- Cây sầu đông mọc ở đồng sâu hay ở đầu sông.
- Say để đỡ nhớ ngày xưa và đỡ ngứa nhờ say.
- Chơi hụi thì chết, Chơi hết thì trụi.
- Người lao động bao giờ cũng thiệt thòi so với người linh động, thí dụ:
- Người lao động chân chính còn người linh động trân tráo.
- Người lao động cầu kinh còn người linh động cầu cao.
- Người lao động làm lính còn người linh động làm láo.
- Người lao động hay bịnh còn người linh động hay bạo.
- Người lao động cầm đinh còn người linh động cầm đao.
- Tình em theo đám mây đen vì mình em theo đám Tây đen.
- Không phải ăn cơm chay là thành thiền và ăn cơm chiên là thành thày.
- Người già ngồi câu còn người giầu ngồi ca.
- Nhiều người năng làm việc thiện mà không thiên làm việc nặng.
- Cái gì thẳng thì không cong còn cái gì thỏng thì không căng.
- Tình chan chứa là tình chưa chán.
- Nhiều cô gái ngây thơ ôm mộng ban đầu để rồi ôm bầu đan mộng.
- Từ đâu có chữ đầu tư?
- Đàn ông có người trên răng dưới dế và có người trên dê dưới rắn.
- Thà ăn cháo với muối còn hơn ăn chuối với máu.
- Điếc không sợ súng mà Đúng không sợ xiết.
- Người có lông mép thường có mông lép.
- Có nhiều người Mỹ lai gốc Á hơn người Mã Lai gốc Ý.
- Vợ chồng vô sinh khi vợ đã tắt đường kinh hay chồng đã cắt đường tinh.
- Chuyện đau lòng nghĩ đến lại long đầu.
- Củ không đứng vì cứng không đủ.
- Người Bắc nói "đang đi trên đường" Người Nam nói "đương đi trên đàng".
- Người Bắc nói "hợp nhãn" Người Nam nói "hạp nhỡn".
- Người đầy bạo tính thích người tình bạo đấy.
- Người bí ẩn thường có ý bẩn.
- Có thánh tâm thì không có tánh thâm.
- Lời tạ từ của lính trong lời tự tình của lá.
- Dù chết không tấm hình nhưng tình không chấm hết.
-Con cá rô cố ra khỏi rá cô
-Mộng dưới hoa là hoạ dưới mông
*Nói lái về tình yêu đầy màu sắc:
Thuở mới yêu nhau, sắc màu đẹp nhất chính là màu nho (mò nhau). Khi đã lấy nhau rồi, về ở chung với cha với mẹ, phòng ốc chưa được riêng tư, lại sợ tai vách mạch rừng, cứ vội vội vàng vàng, mà thành ra màu lam (làm mau).
Làm ăn khấm khá, có cửa có nhà, lúc này là lúc sung sướng nhất đây, với sắc màu pha lê (cứ phê là la).
Nhưng rồi tuổi đời chồng chất, sức khỏe giảm dần, đến lúc chỉ còn lại với đời một màu đọt chuối (chọt là đuối).Bà nội cha thằng mô rảnh rứa hè...
*Lại nói chuyện yêu đương, bạn trẻ bây giờ xem ra cũng sòng phẳng lắm: Tiền ai nấy tính, tình ai nấy tiến!
Và chẳng cần gìn vàng giữ ngọc như người thời xưa chi cho mất thời gian và công sức:
Ăn cơm trước kẻng như ăn kem trước cổng!
Cứ lao vào nhau thành ra yêu nhiều nên ốm - ôm nhiều nên yếu.
Đến lúc thất bại thảm hại trong tình trường mới buột miệng than rằng: Tình theo giấc mộng tan, tàn theo giấc mộng tinh.
Rồi chợt ngộ ra rằng: Đời thay đổi khi ta thôi đẩy! Đành chép miệng mà dặn dò nhau: Đừng mơ hão mà thành hao mỡ!
*Dân nhậu ngồi vô bàn vô mâm, khi thì đố nhau: Ở đâu có phố Trần Dư? Đáp rằng là phố trừ dân, chỉ dành cho quan phụ mẫu, nơi nào chẳng có.
Khi thì thông báo: Nước ta là cường quốc thi ca, nên khắp nơi từ Bắc vào Nam thảy đều có đường Thi Phú (thu phí)! , hay dặn dò qua cầu Ông Đen nhớ hỏi kèn ông đâu? Rồi cảnh giác: Nhiều đứa nhìn bao dung, mà quay lưng là bung dao với mình liền!
*Ngay cả chuyện uống rượu cũng thành chuyện nói lái: Cầm ly mời nhau là phải lên tiếng uống theo kiểu nào: kiểu Long Nhĩ (uống để nhỏng ly, không còn gì hết) , kiểu hai ngày cưới (uống chung ly hai người một cái)… Thông thường, chả ai cho phép bạn uống theo lối Mộ Đức (uống có mức độ) mà phải theo mấy anh Đức Phổ (uống như đổ phứt), mấy anh Sơn Trạch (sạch trơn). Uống xong lại phải Tây Bắc (tức là bắt tay). Dân lưu linh thù nhất những kẻ mang tên Lý Đen, Lý Đẻn (lén đi, lẻn đi), Bảy Chọ, Bảy Nhỏ (bỏ chạy, bỏ nhảy).
*Sợ vợ nhưng phải giữ gìn thể diện, nên buộc phải dùng ám hiệu ra đấu cho riêng vài chiến hữu cật ruột: bỏ đá (bả đó), Diệu Cơ (vợ kêu), tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu (biểu thôi)…/.