Saturday, December 5, 2015

LỜI HAY Ý ĐẸP

Fr: Toan Đang*Pham ngocThanh*Phi Bằng  
1) Gieo hạt mỗi ngày
Đời là một chuyến đi không biết điểm đến. Rất ít ai đến được điểm mình dự định. Thông thường ta bắt đầu cuộc hành trình với một ý niệm đích điểm trong đầu, chỉ để nhận ra rất sớm là cuộc đời có rất nhiều chỗ rẽ bất ngờ, và sau một lúc thì ta chẳng chắc là đời ta rồi sẽ về đâu.
Nếu quan sát trẻ em và người già thì ta thấy rất giống nhau – cả hai cùng rất yếu về thể xác và cùng nhiều tình cảm hơn lý luận. Và ta bắt đầu từ bụi đất, sẽ trở về cùng bụi đất. Điểm cuối cũng là điểm khởi hành.
Khái niệm đường vòng này rất ích lợi trong kế hoạch sống của chúng ta. Nếu ta biết đời không phải là đường thẳng và ta có thể vòng lại điểm đã qua, thì tốt hơn là trên mỗi bước đi, ta nên ném ra vài hạt trái cây ngũ cốc bên đường, hy vọng là dọc đường sẽ mọc nhiều cây trái, để lúc nào đó ta vòng lại thì có thể đã có sẵn trái ngon chờ đợi! Đi đến đâu gieo hạt giống đến đó, tức là sống hôm nay mà trồng cho ngày mai đó, các bạn ạ.
Dĩ nhiên là không phải hạt nào cũng lên cây tốt. Nhiều hạt sẽ bị chim ăn, nhiều hạt sẽ chết đi, nhưng sẽ có một ít hạt nẩy mầm sinh cây. Và những cây này, biết đâu lại sinh hoa trái và chim chóc sẽ mang hạt của chúng gieo rắc hàng bao nhiêu dặm xa khắp nơi. Cuộc đời biến hoá vô lường, làm sao ta có thể đoán hết hậu quả của chỉ một hạt nẩy mầm, huống chi là khi ta gieo nhiều hạt mỗi ngày.
Chọn hạt tốt để gieo. Nếu sống khôn ngoan, thì ta gieo hạt trên mỗi bước đi.Nhưng các hạt đó là những gì?
Thưa, chúng ta có thể chia các hạt ta có sẵn trong túi ra thành vài nhóm.
1. Những nụ cười, những lời cảm ơn, và những lời nói hiền dịu.
2. Tiền tài: nếu có thể cho ai một ít tiền, thì cho. Nếu có thể cho ai mượn ít tiền, thì cho mượn. Nếu có thể giúp ai đỡ đói một ngày, thì giúp.
3. Công việc: nếu có thể mách bảo ai một cơ hội làm ăn thì mách bảo. Nếu có thể chỉ ai có được một công việc thì chỉ. Nếu có thể dạy ai một cách kiếm tiền thì dạy.
4. Kiến thức: nếu có thể dạy ai đó biết đọc, biết làm toán, thì dạy. Nếu có tài năng gì đó có thể chia sẻ lại với mọi người thì chia sẻ. Nếu có kỹ năng sống nào đó có thể dạy lại cho mọi người thì dạy.
5. Đạo đức và triết lý sống: nếu ta đã có kinh nghiệm sống biết thế nào là đạo đức, thế nào là thiếu đạo đức, thế nào là tốt cho cuộc sống, thế nào là có hại, con đường nào sẽ đưa đến khổ đau, con đường nào sẽ đưa đến an lạc, thì hãy chia sẻ lại với anh chị em, nhất là những người ít kinh nghiệm sống hơn.
6. Cách tự sống vững trên hai chân: có lẽ điều tốt nhất ta có thể trao tặng một người là kiến thức và kinh nghiệm giúp cho người đó có thể tự sống, tự xoay xở, dù là họ có lọt vào bất kỳ tình huống khó khăn nào. Đây là cách giúp cho họ kỹ năng sống cũng như tự tin để sống mọi nơi, trong mọi hoàn cảnh. Phần cốt cán của nó là tư duy tích cực.
Tất cả những điều này mỗi chúng ta đều đã có sẵn trong túi không ít thì nhiều. Chẳng tốn kém tiền bạc hay công lao chỉ để lấy ra vài hạt trong túi ném ra bên lề đường mình đang đi.
Và tất cả các hạt này đều chỉ nằm trong một gia đình lớn, gọi là “tình yêu”.
Nếu mỗi người chúng ta đều gieo hạt dọc đường thì sẽ có hai chuyện xảy ra.
Thứ nhất, riêng cá nhân ta, một lúc nào đó ta sẽ hưởng được trái ngọt của hạt giống ta gieo hôm nay.
Bắt buộc là như vậy. Càng gieo nhiều và càng sống lâu, xác suất được hưởng của ta càng tăng rất cao.
Thứ hai, khi nhiều người gieo dọc đường, thì ai đi đâu, dọc đường nào, cũng đều có trái ngon chờ mình trên cây.
Hãy gieo hạt mỗi ngày, bạn nhé  ...                                        Những câu nói giúp bạn tỉnh ngộ…!Ànb: Đại Kỷ  Nguyên
2) Làm việc ác – lưu ở bên mình, làm việc thiện – trở về bên mình
Hại người hại mình p6209761a410808141
Tâm nguyên/Đai kỷ Nguyen- Có một người phụ nữ mỗi lần làm bánh cho gia đình, bà đều làm thêm ra 
 một cái và đặt ở cửa sổ để cho người nào đói khát đi qua có thể lấy ăn. Dần dà, bà phát hiện ra, hàng ngày người đến lấy bánh đều là một ông lão gù lưng….
Ông lão gù lưng này, mỗi lần lấy bánh xong không những không cảm ơn mà trước khi rời đi còn tự nói lầm bầm làu bàu một câu:“Làm việc ác – lưu ở bên mình, làm việc thiện – trở về bên mình”. Nhưng người phụ nữ ấy chưa bao giờ hiểu được ý nghĩa của câu nói này.
Cư như vậy, ngày lại qua ngày, ông lão gù lưng luôn đến trước cửa sổ nhà bà lấy bánh như một lẽ đương nhiên, và đều lầm bầm cùng một câu nói đó rồi đi.
Thái độ của ông lão khiến cho người phụ nữ trong lòng có chút nóng giận tấm tức không yên: “Đến cả từ cảm ơn cũng không có!”Đồng thời bà cũng cảm thấy băn khoăn: “cái lão già gù lưng này ngày nào cũng nói mãi một câu nói đó, ông ta rốt cuộc là có ý nghĩa gì?”
Một ngày kia bà quyết tâm trừ khử ông lão. “Xem ra ta phải triệt để trừ bỏ ông lão này mới được…” — thử đoán xem bà sẽ làm cái gì? – bà cứ yên nhiên cho thuốc độc vào trong cái bánh mì!
Ngay khi bà cầm chiếc bánh mì chứa độc để chuẩn bị đặt lên cửa sổ, tay bà bắt đầu sợ run bắn lên.
“Mình đây đang làm cái gì thế này?” Bà đột nhiên giật mình tỉnh thức, lập tức ném ổ bánh mì vào trong lửa thiêu bỏ nó đi, rồi làm lại một cái bánh mì mới ngon thơm như thường lệ. Và đặt ngay nơi cửa sổ.
Ông lão gù lưng lại đến và lấy đi chiếc bánh như những ngày trước, và như mọi lần đều rên rỉ lầm bầm câu nói “Làm việc ác – lưu ở bên mình, làm việc thiện – trở về bên mình.” Ngữ điệu của ông thật nhẹ nhàng khoáng đạt, ông hoàn toàn không ý thức được rằng tâm trí người phụ nữ đang vùng vẫy gượng dậy trong sức mạnh lớn lao của thiện tâm.
Kỳ thực mỗi lần khi người phụ nữ cầm chiếc bánh mì đặt nơi cửa sổ, bà đều dâng lên một tâm nguyện cầu phúc cho đứa con trai của bà đang mưu sinh nơi phương xa.
Người con trai của bà sau khi đi làm ăn xa đã mấy tháng nay mà vẫn bặt vô âm tín không hề có tin tức gì về nhà, với tâm lo lắng của người phụ nữ, bà cầu nguyện mong đứa con trai có thể bình an sớm trở về nhà.
Không ngờ rằng vào đúng buổi tối hôm đó, bà nghe thấy tiếng gõ gõ cửa. Khi mở cửa bà nghi hoặc hồi hộp trong mong đợi, và đó đúng là con trai bà đã trở về rồi.
Anh ta giờ đã trở lên gầy gò, quần áo rách dưới, đói đến lả người đứng cũng không nổi. Người phụ nữ vội vàng lấy đồ ăn cho đứa con trai.
Người con trai nói: “Mẹ, con có thể đứng được ở đây đã là một kỳ tích. Lúc còn cách nhà một đoạn xa, con đã đói lả người đến nỗi đứng không vững, ngã khụy xuống ven đường. Lúc này, có một ông lão gù lưng ngang qua đường, con đã cầu xin ông ấy cho con chút gì đó có thể ăn được, dù là chút thức ăn mạt vụn cũng tốt. Nhưng mà ông đã đưa nguyên cả chiếc bánh mì thơm ngon cho con đấy! Ông ấy lại còn nói rằng: “Đây là đồ ăn hàng ngày của ta, hôm nay ta nhường nó cho cháu, bởi vì cháu cần nó hơn!”
Nghe đến đây, sắc mặt người phụ nữ trắng bệch khi nghĩ đến cái bánh mì bà đã bỏ thuốc độc buổi sáng… Nếu bà không quẳng chiếc bánh mì độc đó vào lửa thiêu bỏ đi, vậy thì người ăn hết cái bánh đó chính là con trai của chính bà! Bà dựa người vào cửa để giữ cho thân mình khỏi phải té xỉu.
Tới bây giờ, cuối cùng bà đã hiểu rõ hàm nghĩa đích thực của câu nói mà hàng ngày ông lão lưng gù kia vẫn nói.
“Làm việc ác – lưu ở bên mình, làm việc thiện – trở về bên mình.”— đừng tưởng làm việc xấu là làm trên thân thể người khác, kỳ thực không chỉ lưu lại danh tiếng ác sẽ bám theo mình mà còn làm hại chính mình. Làm việc thiện tuy là vì người khác mà làm, nhưng mà khi chính chúng ta gặp khó khăn, người khác sẽ vì cảm phục nhớ đến chúng ta trước đây mà đến giúp đỡ trợ giúp.
Giúp người đồng thời cũng chính là trợ giúp cho tương lai “không được trợ giúp” của mình, hại người khác đồng thời cũng chính là nguyên nhân gốc rễ hại tương lai của chính mình ngày sau bị chôn vùi.                                                                                                                                                                               Nhất định phải đọc hai câu chuyện thâm sâu sau đây, đừng bỏ qua đấy !Ành: Đại Kỷ  Nguyên 

Fr: Kim Oanh P
3) Bí mật trong bát cơm trắng.
Có đôi vợ chồng kinh doanh quán ăn tự chọn (tạm gọi là quán cơm chỉ, nghĩa là tay chỉ món nào thì người ta múc món đó) Một ngày kia, có một chàng trai đến quán chỉ mua bát cơm trắng, nhưng vợ chồng chủ quán dường như thông cãm được hoàn cảnh của chàng trai, nên họ âm thầm cho thêm một chút thức ăn vào trong bát cơm trắng của anh. Việc làm của 2 vỡ chồng chủ quán lâu dần cũng quen, rồi chìm vào quên lãng. Thế nhưng chàng trai lại ghi lòng tạc dạ đối với ân tình này.
Một việc lành nhỏ nhặt lại có thể thay đổi cả một cuộc đời của người khác
Vào những buổi xế chiều của hơn hai mươi năm trước, trên đường phố Saigon, có một chàng trai với dáng dấp sinh viên đại học, cứ đi đi lại lại trước cửa một quán cơm chỉ, đợi đến khi quán gần hết thực khách, anh mới bước vào khẽ nói : “Làm ơn cho cháu một bát cơm trắng được không? Cám ơn!”
Vợ chồng chủ quán lúc đó vẫn còn rất trẻ không khỏi ngạc nhiên, bởi vì chàng trai chỉ gọi cơm trắng chứ không gọi thức ăn, nhưng họ cũng không thắc mắc, xới ngay một tô cơm trắng tràn đầy cho anh.
Chàng trai ăn cơm đến nửa bát, lại gọi mua thêm 1 tô nữa, anh muốn đem về bỏ vào trong hộp cơm, để dành ngày mai đem đến lớp làm cơm trưa”.
Ông chủ thấy thế, thầm nghĩ chàng trai này ắt hẳn là gia cảnh không được tốt lắm, nhưng vẫn không bỏ học.
Thế là ông chủ lặng lẽ cho thêm mấy miếng thịt nướng, còn có một quả trứng kho vào dưới đáy của hộp cơm.
Sau đó mới lấy cơm trắng đắp lên trên, xem ra có vẻ chỉ như chỉ là có cơm trắng thôi vậy.
Giúp người vốn là cái gốc của niềm vui
Sau khi bà chủ nhìn thấy, hiểu rõ là ông chồng muốn giúp đỡ chàng trai kia, nhưng bà lại không hiểu được vì sao ông chồng lại giấu miếng thịt ở dưới đáy. Ông chủ khẽ nói với vợ rằng:
“Cậu ấy nếu như nhìn thấy miếng thịt, có lẽ sẽ cho rằng chúng ta đang thương hại cậu ấy, bố thí cho cậu ấy, đây cũng giống như làm tổn thương lòng tự trọng của cậu ấy vậy. Như vậy cậu ấy nhất định sẽ xấu hổ mà không đến đây nữa, thế thì cậu ấy sẽ đi đến quán ăn khác, nếu như cứ mãi chỉ ăn cơm trắng như vậy hoài, thử hỏi làm sao còn có sức khỏe để học hành nữa đây?”.
Bà chủ thấu hiểu lòng bác ái của chồng nên rất đồng tình, 2 vợ chồng
chìm đắm trong niềm vui vì được giúp đỡ người khác.
Khi chàng trai cầm lấy hộp cơm nặng trịch từ biệt ra về, anh còn ngoảnh đầu lại nhìn đôi vợ chồng trẻ. Ông chủ vẫy tay nói với chàng trai rằng:
“Hãy cố gắng lên, ngày mai gặp!”.
Chàng trai tỏ lòng cãm kích và biết ơn.
Từ đó, trừ những ngày nghỉ, chàng trai gần như mỗi ngày đều đến cửa tiệm ăn một tô cơm trắng, rồi lại mua một suất mang về, tất nhiên bên dưới của tô cơm trắng mang đi đó mỗi ngày đều ẩn giấu những bí mật khác nhau …
Rồi hơn 20 năm trôi qua, .......
Thiện đãi người khác cũng chính là thiện đãi chính mình
Bây giờ vợ chồng chủ quán cơm chỉ đã đến tuổi ngủ tuần, họ nhận được giấy thông báo rằng chính phủ sẽ dỡ bỏ mặt tiền cửa hàng để mở rông đường giao thông. Vợ chồng này gần như đã đem hết số tiền tích lũy được để cho con trai du học, lần này phải đối mặt với thất nghiệp ở tuổi trung niên, hai người không khỏi khổ đau, rưng rưng nước mắt trong hoàn cảnh bế tắt và khốn khó.
Chính ngay lúc này, có một người đàn ông lạ đi xe hơi bóng loáng, bước vào quán trong phong cách quí phái và sang trọng. Nói với vợ chồng chủ quán :
"Tôi là Phó giám đốc của công ty XX, Tổng giám đốc của chúng tôi bảo tôi đến đây. Hy vọng ông bà sẽ mở quán cơm chỉ trong căn-tin sắp đưa vào sử dụng của công ty chúng tôi. Tất cả thiết bị và nguyên liệu nấu ăn đều do công ty chúng tôi chu cấp, hai vị chỉ cần trông coi các đầu bếp phụ trách việc nấu ăn là được rồi, lợi nhuận bên phía quý vị và công ty mỗi bên là 50%”.
Vợ chồng ông chủ nét mặt nghi hoặc : “Tổng giám đốc của công ty các ông là ai? Chúng tôi trước giờ không hề quen biết ”
-“Vợ chồng hai vị là đại ân nhân và người bạn tốt của tổng giám đốc chúng tôi. Tổng giám đốc đặc biết thích món thịt nướng và trứng kho của quán ăn hai vị đây, tôi chỉ biết như vậy, những chuyện khác hai bên gặp mặt rồi sẽ rõ thôi!”.
Người tốt nhất định sẽ có quả tốt
Sau nhiều năm, chàng trai năm xưa chỉ mua một tô cơm trắng đã xuất hiện. Trải qua hơn hai mươi năm phấn đấu, anh đã thành đạt sự nghiệp của bản thân mình.
Để có được như ngày hôm nay, anh vô cùng cảm tạ sự cổ vũ và giúp đỡ của vợ chồng trẻ năm xưa, nếu như không có họ, có lẽ bản thân mình đã không thể thuận lợi hoàn thành việc học. Sau một hồi trò chuyện, vợ chồng ông chủ chuẩn bị rời khỏi, tổng giám đốc đứng dậy cúi người một cái thật sâu, nói với họ rằng:
“Hãy cố gắng lên! Công ty sau này còn cần đến sự giúp đỡ của cô chú, ngày mai gặp!”.
Tấm lòng mang theo sự biết ơn thật là vô cùng quý giá.
Những người tâm thiện, hành thiện nhất định sẽ được trời chiếu cố.
Hãy mở rông bàn tay, trãi rộng lòng bác ái giúp người nghèo khó, đem tình yêu thướng đến với mọi người. Chắc chắn trời cao sẽ trả công bội hậu, phúc báu sẽ tràn đầy tiếp nối đến con cháu nhiều đời....

A Di Đà Phật !                                                                                         Nhất định phải đọc hai câu chuyện thâm sâu sau đây, đừng bỏ qua đấy !Ành: Đại Kỷ  Nguyên

Fr: Toan Dang*Pham ngoc Thanh* Phi Bang
4) Học làm người 
https://www.youtube.com/watch_popup?v=Era9ASy70cA