10 tuổi
Lúc này không nên so đo với người nhà tiền tiêu vặt nhiều ít, cũng không còn bì tị quần áo hàng hiệu với con nhà người ta. Có câu nói rất hay rằng:
Chúng ta không thể quyết định được mình sinh ra từ đâu, nhưng có thể quyết định được mình sẽ đi về hướng nào. Bạn và tôi khi 10 tuổi đã không còn non nớt, mà tới độ tuổi hiểu chuyện rồi.
Mong bạn thấu hiểu sự gian nan của cha mẹ, chớ so sánh, hãy học cách nỗ lực! Lúc nhỏ không hiểu chuyện, thường tị nạnh chuyện ăn mặc với người nhà, khi đã đến độ tuổi này cũng nên trưởng thành hơn.
20 tuổi
Không so sánh xuất thân gia đình, không so đo nghề nghiệp của cha mẹ. Khi còn thiếu niên, chúng ta thường so sánh xuất thân gia đình, so sánh cha mẹ làm quan lớn quan nhỏ. Chỉ mong được đầu thai vào gia đình đế vương, thừa tướng, cũng là chuyện thường tình của con người.
Nếu đến độ tuổi này rồi, vẫn không có chí tự lập, vẫn tự ti vì xuất thân bần hàn, sẽ chẳng thể ngóc đầu lên được. Kẻ xuất thân nơi quyền quý mãi dựa dẫm vào cha mẹ, cảm thấy ưu việt khi ở trong cái bóng của gia đình, vậy thì suốt một đời cũng chẳng thể có tương lai.
20 tuổi cần buông bỏ sự dựa dẫm vào cha mẹ, bắt đầu có kế hoạch cho tương lai của mình, dẫu vấp ngã cũng phải học cách bay lượn.
30 tuổi
Chúng ta đã thành gia lập nghiệp, là cha là mẹ, cũng có kinh nghiệm về cuộc sống gia đình, rốt cuộc cũng học được cách quy hoạch cuộc đời của chính mình.
Đại trượng phu không nên so đo dung mạo của vợ, cần biết rằng người vợ hiền còn quan trọng hơn sắc đẹp. Người vợ biết vun vén cho cuộc sống gia đình được lòng hơn người vợ chỉ biết trang điểm.
Vợ cũng không nên so sánh chiều cao của chồng, cần hiểu rằng năng lực hữu ích hơn chiều cao. Người đàn ông đẹp mã nhưng không có khả năng mưu sinh chẳng bằng anh bán bánh lề đường.
Dẫu bạn đã trải qua những gì, cũng chớ quên giấc mơ của bản thân mình. Khi đối diện với tình cảm, cuối cùng bạn sẽ hiểu, gạo củi mắm muối chung sống bên nhau còn khiến lòng người ấm áp hơn là theo đuổi những lời mật ngọt. Dẫu cơm canh đạm bạc vẫn bầu bạn cùng nhau mới khiến lòng người thêm xúc động.
40 tuổi
Khi 40 tuổi đã nhìn thấu những vinh hoa của đời người, đã trải qua sự rèn giũa của cuộc sống, không còn so đo với những lời bàn tán của người khác. Ai muốn nói gì thì nói, mình muốn sống thế nào thì sống thế nấy.
Các minh tinh ngày nay, nếu một tuần không được nghe những giai thoại về mình, không lời bình luận thì nóng lòng như lửa đốt. Dẫu không phải là minh tinh, nhưng chúng ta cũng không nên dễ dàng bị những lời bàn tán của người khác khống chế. Bản lĩnh này ai ai cũng đều nên có, nếu không chẳng thể hiểu được 2 chữ “bất hoặc” là gì.
“Tứ thập nhi bất hoặc” có nghĩa là khi người ta tới 40 tuổi mới có thể hiểu thấu mọi sự-lý trong thiên-hạ, phân biệt được việc phải hay trái cũng như hiểu được ai là người tốt hay xấu, biết được cái gì nên làm hay không.
Bốn mươi tuổi không còn mê hoặc, cần phải hiểu rõ bản thân mình muốn gì, chớ để người khác dắt mũi như chú lừa. Miệng lưỡi thế gian chẳng thể quản, nhưng con đường của mình phải dụng tâm bước đi.
50 tuổi
Không còn so đo bởi những chuyện bất bình đầy rẫy khắp mọi nơi, không còn áp lực với thành công của người khác, không còn ghen tức khi thấy họ giàu sang, phú quý.
50 năm cuộc đời, từng trải qua bao đổi thay như cảnh bãi bể nương dâu, gặp vô số kiểu người. Trăng thu gió xuân đã quen mắt, không còn kinh ngạc vì chuyện này chuyện khác. Trải qua bao thị phi, thành bại, cũng không còn phẫn nộ bất bình. Nhìn thấy mỹ sắc mặt không biến sắc, nhìn thấy bạc tiền mắt vẫn điềm nhiên.
50 tuổi biết thiên mệnh. Ở độ tuổi này cần có cái nhìn khoáng đạt về thế sự, nhìn rõ sự hồ đồ trong lòng người.
60 tuổi
Nếu làm quan, không còn so quan to, quan nhỏ, nghỉ hưu rồi, to nhỏ cũng như nhau. Nếu buôn bán, chớ tính lợi lớn, lợi nhỏ, tiền bạc như nước chẳng có sức mà tranh. Tâm bình khí hòa mới tốt cho sức khỏe bản thân.
Làm nghề viết lách, sẽ chẳng còn bì tị danh lớn, danh nhỏ, thứ hạng trên văn đàn. 60 tuổi nghe điều gì cũng thuận tai. Tới độ tuổi này ngay cả những lời bất hảo của người khác cũng chẳng so đo, thì còn gì không thể buông xả. Tiền tài cũng chẳng có gì để so sánh, công danh cũng chẳng có gì mà toan tính.
70 tuổi
Con người đến tuổi xưa nay hiếm, những thứ không so đo, những việc xem nhẹ cũng đã nhiều. Những điều từng tranh bán sống bán chết khi còn trẻ, thì nay chỉ điềm nhiên nở một nụ cười. Những thứ nỗ lực hết mình ở tuổi trung niên, thì nay dường như không còn quan trọng. Một đời có biết bao nhiêu chuyện xảy ra đều trôi qua trong một nụ cười.
70 tuổi không phá vỡ quy củ vì dục vọng của bản thân. Người đến độ tuổi này phải học cách tự tìm kiếm niềm vui. Có 3 điều cần quan tâm là sức khỏe của bản thân, sự hòa thuận trong gia đình và danh tiếng tốt lành.
Con người sống trên đời, nếu so đo tính toán quá nhiều, danh lợi địa vị, kim tiền mỹ sắc, chẳng thứ nào chịu buông tay, cuộc sống sẽ nặng nề như trâu kéo cày, rất mệt mỏi. Ngược lại, thứ gì cũng không so bì, thứ gì cũng qua loa đại khái thì sống mà vô vị.
Người thông minh, có trí huệ biết so đo những thứ quan trọng nhất với bản thân, hơn nữa còn biết ở độ tuổi nào, điều gì nên so, điều gì không, biết nắm biết buông, được mất tùy duyên.
10 năm một chặng đường, mong mọi người đều có thể cất bước thong dong, cuộc đời thêm đẹp dưới mỗi bước chân.
Lê Minh
Trithucvn.org