Saturday, December 29, 2018

CƯỜI CHÚT CHƠI ( VIỆT )

 Fr: Toan Dang*Chuong Dang*Khoa Nghi Truong*Lien Kím* Giao kim Trinh

Vui cười cuối tuần
 

* Ông chồng có vợ vừa chết được một năm, thì ông cũng qua đời và được cho lên thiên đàng.
Thấy ông cứ đứng lấp ló thập thò trước cửa thiên đàng mà không chịu vào, Thánh Pierre hỏi lý do, ông trả lời:
- Xin Ngài cho hỏi: vợ tôi có trên đó không ? Nếu có, thì xin Ngài cho tôi xuống dưới địa ngục cũng được.

* Bà cụ hỏi thằng cu cháu nội:
- Ba mẹ và hai cháu dọn tới nhà mới ở, có thích không ?
- Dạ thích, cháu ở 1 phòng riêng, chị cháu ở 1 phòng riêng, chỉ có ba mẹ chắc là không thích, vì 2 người vẫn còn phải ở chung một phòng !

* Một ông bước vào siêu thị hỏi cô bán hàng:
- Tôi muốn mua quà cho 1 phụ nữ ...
- Thưa ông, đồ trang sức, mỹ phẩm, thời trang ở tầng 1, bên phải ...
- Không ... tôi muốn nói rõ tôi mua quà cho vợ tôi ....
- Vậy hả ? hàng thanh lý, qua mùa, đại hạ giá ... ở tầng 3, bên trái.

*Một buổi chiều, sau khi Giám đốc đưa nhân tình về nhà, quay về lái xe đưa vợ đi ăn nhà hàng, chợt thấy 1 chiếc giày phụ nữ nằm dưới sàn xe, sợ bị phát hiện, nên thừa lúc bà vợ ngắm cảnh 2 bên đường, Giám đốc nhặt lấy chiếc giày và ném ra ngoài.
Tới nơi, bà vợ lúi húi tìm kiếm và hỏi chồng:
- Ông ơi có thấy chiếc giày của tôi đâu không?

* Chỉ số thông minh:
Ở Mỹ : dân Mỹ nổi tiếng thực dụng, kẻ thông minh về kinh tế ở Mỹ là tìm cách tiêu tiền của người khác chứ không phải của mình; kẻ thông minh về chính trị là ủng hộ phe nào đang mạnh chứ không phải phe nào mình thấy đúng; thông minh về mua sắm là dò la, xem báo lên mạng tìm kiếm chổ nào hạ giá nhất ... 
Thông minh về tình yêu là trước ngày cưới phải dự đoán được ngày ly dị và khi linh mục hỏi: "Các con có nguyện yêu nhau đến suốt đời không ?" thì phải hỏi lại là: "Thưa cha đời gì ? Đời xe hay đời nhà ?"
Ở Pháp: dân Pháp galant lãng mạn nên kẻ thông minh hay tận dụng các đặc tính này : nếu 1 cô gái Pháp kêu dẫn nàng vào 1 cửa hiệu thời trang, kẻ thông minh sẽ trả lời : "Em yêu, tự bản thân em đã là thời trang số 1 đối với anh rồi ..." Nếu cô ấy chỉ 1 chiếc xe hơi sang trọng đắt tiền và muốn được mua tặng ... kẻ thông minh phải hỏi lại : "Tại sao em lại muốn ngồi trên xe trong khi em có thể ngồi lên anh ?"

*Trong buổi giảng đạo, linh mục than phiền tình trạng ngoại tình của các giáo dân trong họ đạo ngày càng nhiều, cho nên từ đó, các người lỡ vi phạm (trong đó có cả viên Thị Trưởng thành phố) bèn nghĩ ra cách thú tội tránh né bằng 2 từ "vấp ngã" thay vì ngoại tình ..
Một thời gian sau, linh mục gặp viên Thị Trưởng và than phiền :
" Ông cho sửa chữa lại đường xá, chứ quá nhiều giáo dân đến nói với cha là bị "vấp ngã" hoài ...
Viên Thị Trưởng cười đáp :
- Không có gì đâu cha ... đường xá vẫn tốt ...
Linh mục bực mình nói:
- Sao không có gì ? Chính vợ ông tuần rồi đã nói với cha là bà đã "vấp ngã" 2 lần rồi đấy !

*Một cơ quan tuyển dụng nữ thư ký văn phòng, ra câu hỏi : "Một vị khách sau khi làm việc với Giám đốc, lúc ra về để quên 1 phong bì tiền trên bàn, thư ký phát hiện, xử lý ra sao ?" Giám đốc yêu cầu các ứng viên viết trả lời tóm tắt :
- Bài thứ nhất viết : Tôi sẽ tìm vị khách đó và trả lại !
Giám đốc nhận xét : Người ta có quên thật đâu mà trả lại ?
- Bài thứ hai viết : Tôi sẽ đem nộp vào quỹ phúc lợi của cơ quan.
Giám đốc nhăn mặt : của người này mà lại đem cho người kia à ?
- Bài thứ ba viết : Tôi sẽ giao cho Giám đốc vì đây là quà tặng cho ông.
Giám đốc phê bình : Như vậy thì lộ liễu, khó coi quá.
- Bài thứ tư : bỏ giấy trắng, không viết.
Giám đốc hỏi : Sao cô không trả lời ?
Cô gái đáp : Thưa Giám đốc, em cũng làm như bài thứ ba, nhưng không lưu lại bất cứ chứng từ hay bút tích gì cả ...
Cô này được Giám đốc nhận vào làm !

                                                          *****
Fr: Loan Phan* Toan Dang *Dinh thu Ngo*Trang Chilie*Tran  Doan

Một quan chức lãnh đạo ngành y tế, sau khi hạ cánh an toàn, đã mở phòng khám tư tại nhà, ghi biển :" Bác sỹ đa khoa Trần Y Đức, chữa tất cả các bệnh nan y, khỏi bệnh mới thu phí 100.000đ, không khỏi bệnh bồi thường cho bệnh nhân 500.000đ".



Một ông nạn nhân, trước đây đã tán gia bại sản vì chữa bệnh, đi ngang qua trông thấy biển hiệu, nhận thấy đây là cơ hội tốt để kiếm ít tiền và trả thù đời. Ông ta bước vào phòng khám, nói với bác sỹ:
- Thưa bác sỹ, tôi bị mất thính giác, mấy hôm nay không nghe thấy gì tất cả. 
Bác sỹ nhìn người đàn ông từ đầu đến chân, rút điện thoại ra bấm máy gọi: " A lô, em à! sao chúng mình cứ phải thì thào lén lén lút lút làm gì chứ nhỉ, thằng chồng em nó bị điếc rồi, nó đang ngồi trước mặt anh đây này".
Người đàn ông chồm lên giằng lấy điện thoại: Alô, Alô. Nhưng đầu dây bên kia không có ai.
- Chúc mừng ông! thính giác của ông đã khôi phục bình thường, xin ông nộp 100.000đ phí chữa bệnh. 
Ông bệnh nhân đành hậm hực trả 100.000đ, trong bụng vẫn chưa cam tâm.
Mấy hôm sau, ông ta lại đến phòng khám: Bác sỹ ơi, tôi bị mất vị giác rồi, mấy hôm nay ăn cơm không có cảm giác mùi vị gì.
Bác sỹ: Y tá đâu, lấy cho tôi lọ thuốc số 36, nhỏ cho ông này 5 giọt vào mồm.
- Ối giời ơi, sao ông lại nhỏ nước tiểu vào mồm tôi thế này
Bác sỹ: chúc mừng ông! vị giác của ông đã bình thường, xin ông nộp 100.000đ chi phí chữa bệnh.
Ông bệnh nhân lại cắn răng rút 100.000đ trả cho bác sỹ, trong lòng vẫn rất ấm ức.

Mấy hôm sau, ông ta lại tìm đến phòng khám: Thưa bác sỹ, tôi bị mất trí nhớ rồi, tôi chả nhớ gì cả, xin chữa cho tôi với.
Bác sỹ: Y tá đâu, lấy cho tôi lọ thuốc số 36, nhỏ cho ông này 50 giọt vào mồm.
- Sao lại thế? thuốc số 36 là chữa vị giác cơ mà!
- Chúc mừng ông! trí nhớ của ông bây giờ còn tốt hơn của tôi, xin ông nộp 100.000đ chi phí chữa bệnh.
Ông bệnh nhân lại phải móc 100.000đ trả cho bác sỹ, trong lòng vẫn chưa chịu thua.
Mấy hôm sau, ông bệnh nhân lại tìm đến phòng khám, lần mò dò dẫm bước vào: Tôi bị mù rồi, không nhìn thấy gì hết, bác sỹ làm ơn chữa cho tôi với!
Bác sỹ khám rất cẩn thận, rồi buồn bã nói:
- Thành thật xin lỗi ông! bệnh này tôi không chữa được, tôi xin bồi thường cho ông 500.000đ, đây xin ông cầm lấy!
- Sao lại đưa tôi tờ 20.000đ thế này?
Bác sỹ: xin chúc mừng ông! mắt ông bây giờ còn tinh hơn cú vọ, xin ông nộp 100.000đ chi phí chữa bệnh.
Lần này thì ông bệnh nhân đã tâm phục khẩu phục nộp 100.000đ, vái lạy ông bác sỹ ra về.
Anh y tá trẻ khâm phục: Bác sỹ tài tình thật.
Bác sỹ vỗ vai y tá nói: khi nào cậu trở thành lãnh đạo ngành y tế như tôi, cậu sẽ hiểu một chân lý bất di bất dịch: bệnh nhân mãi mãi chỉ là bệnh nhân. Bầy trò móc túi lấy tiền của thiên hạ là nghề của chúng ta, chứ không đến lượt chúng nó./.