Fr: TranvanLong* Hoang Song Liêm
Văn Quang - Viết từ Sài Gòn ngày 31.8.2015
Chuyện tình nông thôn
Trong những tuần vừa qua, tôi đã tường thuật cùng bạn đọc nhiều chuyện “động trời” của các quan lớn thi nhau đốt tiền dân để “ăn to” và những chuyện tức mình và tức cười về việc kê khai tài sản của các quan rồi đến chuyện hàng ngàn thứ gọi là “phí” và “lệ phí”… Ôi thôi đủ thứ chuyện khiến người dân điêu đứng.
Kỳ này để “thay đổi không khí”, mời bạn đọc xem vài chuyện vặt ở nông thôn. Chuyện tình nhà quan, chuyện tình nhà dân xảy ra gần đây nhất cũng đau lòng không kém.
Bắc thang lên hỏi ông trời
Ông Đoàn Văn Tam cũng là chức quan nhỏ ở địa phương. Ông này phụ trách tư pháp Hạt Kiểm lâm huyện An Minh thuộc tỉnh Kiên Giang. Thật ra tỉnh này trước đây gọi nôm na là Rạch Giá, bao gồm cả Hà Tiên, Phú Quốc.
Theo cán bộ cấp dưới của ông Tam, về công danh, ông này phất lên như diều gặp gió nhưng đường tình duyên khá lận đận. Mấy năm trước, mỗi lần đến cơ quan, ông Tam mang nét mặt âu sầu. Bạn đồng nghiệp chung đơn vị khuyên răn, ông ta thú thật, mâu thuẫn vợ chồng ông khá gay gắt. Chị T., vợ ông không hiểu được công việc của chồng. Các ông có tí chức sắc thường có tiền rủng rỉnh, lại có cớ họp hành công tác để ăn nhậu với bạn bè đồng nghiệp. Đi làm về trễ, chân nam đá chân chiêu, hơi men nồng nặc, vung chân múa tay, vô cớ đánh mắng vợ con.
Đây cũng là chuyện hàng ngày ở xã. Bà vợ nào chẳng bực mình. Chính cái sự có tiền vá có chức này đã là nguyên nhân cho những cuộc đổ vỡ gia đình, đôi khi dẫn đến án mạng ghê rợn đáng tiếc ở nông thôn ngày nay.
Hai vợ chồng ông bà Tam dẫn nhau ra tòa ly dị. Thời gian này, ông ăn ngủ ở cơ quan. Những lúc rảnh rỗi, ông “ngồi đồng” ở quán cà phê. Ở quán cà phê thì… chuyện gì đến cũng phải đến.
Ở xã bên có cô hàng cà phê N.T.N. (39 tuổi) mũm mĩm dễ thương, đẹp nết, đẹp người nhưng hồng nhan bạc phận, vẫn còn phòng không chiếc bóng. Vô số thanh niên trai trẻ lai vãng tán tỉnh. Ông Tam là dân có tí chức, tí quyền nên ông qua mặt các “đối thủ” miền quê. Chỉ một thời gian ngắn được cô N. “chiếu cố” là chuyện tất nhiên.
Không bao lâu, tình cảm giữa ông Tam và chị N. trở nên đằm thắm. Những lúc đi công tác, ông Tam thường gọi điện thoại về cho người tình rất ân cần nồng nhiệt. Ai cũng tưởng họ sắp làm lễ cưới nhau đến nơi. Nhưng bất ngờ, 14 giờ ngày 17-8 vừa qua, một số nhân viên của Hạt Kiểm lâm huyện An Minh tá hỏa thấy ông ta mặt mày đỏ hoe, người nồng nặc mùi rượu mở tủ lấy khẩu súng rồi lên xe đi về hướng xã Tân Thạnh.
Tay lăm lăm khẩu súng ông Tam đi vào quán cà phê. Vừa đến cửa ông quát to: “N. mau trả tiền cho tao. Bằng không tao bắn chết”.
Liền sau đó, ông và chị N. cãi vã. Mẹ của N. lớn tiếng: “Mày xỉn về nhà mà ngủ đi”. Ông Tam lặng thinh bóp cò liên tiếp nhưng súng không nổ. Cả xóm bị một phen hú vía.
Biết đạn lép, ông Tam lấy xe máy đi về trụ sở lấy tiếp 6 viên đạn. Lần này, ông chạy đến quán bắn 3 phát trúng vào cánh tay của chị N. Nạn nhân ngất xỉu, ông Tam định bỏ đi thì bị Công an huyện An Minh bắt giữ.
Tiền đưa cho gái liệu đòi được hôn!
Ông Tam khai với CA, N. là người yêu của ông. Thời gian đầu, ông gởi chị N. giữ một số tài sản. Gần đây, do công việc nhiều, ông không đến thăm chị N. như trước liền nhận được tin cô hàng nước có tình nhân khác. Ông bèn xách súng đi hỏi tội.
Nhưng khi ông Tam hỏi chị N. tiền vàng ngày xưa gởi bây giờ ở đâu. Chị N. phây phây trả lời: “Bắc thang lên hỏi ông trời. Tiền đưa cho gái liệu đòi được hôn!”.
Chị N. với vết thương do người tình bắn
Nghe câu trả lời trắng trợn này, anh đàn ông nào chẳng tức. Trả lời kiểu đó chẳng khác nào chê anh tình nhân “nhà quê” ngu dại. Ông Tam bị ba cục tức: mất tình, mất tiền, bị hạ nhục. May mà ông chưa bắn chết chị N. là may, nhưng chị cũng què tay “lắc lư con tàu đi”, còn ông hạt phó kiểm lâm đi tù là cái chắc.
Bạn đã thấy con gái nhà quê 100% bây giờ có thua gì mấy chân dài thành phố đâu. Nhiều ông đã bị “hố” vì cái vẻ nhà quê của con gái thời nay rồi.
Lời khai của chị N. khác hẳn
Chiều 24/8, nằm điều trị vết thương còn rỉ máu tại Bệnh viện đa khoa Kiên Giang, chị N. - bị người tình là cán bộ kiểm lâm Đoàn Văn Tam truy sát bằng súng - cho biết chị quen với ông Tam hơn 3 năm trước. Khi đó, chị nuôi trồng thủy sản ven bờ, Tam làm kiểm lâm nên giúp lo các giấy tờ.
Sau thời gian tìm hiểu, thấy cán bộ hạt kiểm lâm này sống có tình nghĩa, hiền lành nên chị quyết định sống chung.
Chị kể: "Anh ấy thường nói mình khá giả nhưng không phải vậy. Tam 2 lần mượn xe máy của tôi đi cầm rồi chuộc lại. Lần thứ ba Tam mượn, nói là cầm vài triệu lấy tiền đi học. Tôi nghĩ sống với nhau có nghĩa có tình, nên đồng ý". Chị cũng thừa nhận Tam cũng bỏ tiền chăm lo cuộc sống chung nhưng không có chuyện đưa chị cất giữ tài sản.
Ông Đoàn Văn Tam tại cơ quan điều tra
Công an Kiên Giang cho biết đã khởi tố Tam về hành vi Giết người và Tàng trữ, sử dụng trái phép vũ khí quân dụng.
Bước đầu, Tam cho biết không đòi được tài sản đã đưa cho chị N.nên gây án nhưng sau đó thay đổi lời khai. Theo Tam, do khó khăn nên lấy xe máy (hai người chung tiền mua) đem cầm 22 triệu đồng. Đưa chị N. 2 triệu, số còn lại Tam trả nợ. Gần đây, giữa họ có mâu thuẫn nên Tam về khu tập thể cơ quan ở, còn N. về nhà mẹ ruột ở xã Tân Thạnh, huyện An Minh.
Theo Tam, bị mẹ con chị nhiều lần đòi tiền, anh ta mượn nhiều nơi để chuộc xe nhưng không vay được. Hôm hẹn mẹ con chị ở quán nước, bị họ làm dữ nên Tam tức quá chạy về đơn vị lấy khẩu súng lục cùng 12 viên đạn rượt bắn người tình…
Khẩu P38, Smith&Wesson của ông Đoàn văn Tam do bạn nghỉ hưu cho
Về nguồn gốc khẩu súng, ông Tam khai là ông được nguyên xã đội trưởng xã Nam Thái, huyện An Biên (đã nghỉ hưu) tặng cho khẩu súng cùng 12 viên đạn
Chưa biết ai đúng ai sai trong vụ này, nhưng bạn đã nhìn thấy bản chất của những chuyện tình nông thôn là như thế nào. Bạn trai hay bạn gái đều có thể gian dối và lợi dụng nhau. Nó không còn ngây thơ trong sáng như một thuở nào xa xưa nữa.
Chuyện ngoại tình ở nhà quê hiện nay
Bây giờ cứ dở trang báo ra hay vào mạng VN là thấy hàng loạt những vụ đâm chém vô cùng tàn khốc. Các phương tiện truyền thông ngày nay khai thác tôi đa mọi tình tiết ly kỳ rùng rợn để câu khách. Đến nỗi Bộ Thông Tin Truyền Thông VN phải lên tiếng ngăn cấm.
Những loại thông tin như thế này đã góp phần vào việc “truyền bá tư tưởng bạo lực”, đòi hỏi lương tâm nhà báo phải trong sáng. Tuy nhiên đã làm báo thì không thể bỏ qua những vụ tai nạn lớn và những vụ án mạng làm rúng động cả xã hội.
Anh không đưa tin thì facebook, blog đầy rẫy, làm sao ngăn chặn được. Nếu không đưa tin sẽ bị cho là bưng bít hoặc thiếu tinh thần trách nhiệm. Đúng là làm báo thật khó trong cái thời đại suy thoái đạo đức, mất hết niềm tin này.
Chuyện ngoại tình ở nông thôn thời nào chẳng có, nhưng ở nhà quê xưa, chuyện này rất hiếm.
Ngày nay thì tràn lan, cứ như chuyện hàng ngay ở huyện. Giàu nghèo, sang hèn gì cũng ngoại tình được. Cuộc sống nhiều gia đình đảo lộn, chung quy chỉ là khổ những đứa trẻ. Bố mẹ chúng đều “ra đi” cách này hay cách khác, sau này lớn lên chúng sẽ trở thành những con người như thế nào?
Đó chính là hậu quả lâu dài mà xã hội VN đã và sẽ còn phải gánh chịu. Làm thế nào để ngăn chặn là một bài toán rất khó. Giáo dục từ nếp sống, cách sống theo đạo đức cổ truyền phải là một khoảng thời gian dài và còn ảnh hưởng của đời sống xã hội xung quanh chúng ta.
Ở đây tôi chỉ tường thuật những gì đã được kiểm chứng để chứng minh những suy thoái trong nền đạo đức gia đình của những người dân sống ở nông thôn hiện nay.
Người đàn ông giết vợ rồi vượt cả ngàn cây số giết tình địch
Vợ chồng anh Trần Đình Thịnh (28 tuổi, ở huyện Cam Lộ, Quảng Trị) và chị là Quách Thị Hương (30 tuổi) là một gia đình êm ấm, đã có hai đứa con kháu khỉnh. Nhưng làm ăn ở quê nhà rất khó khăn, anh Thịnh phải sang Trung Quốc làm ăn kiếm tiền nuôi vợ con.
Tháng 7 vừa qua anh Thịnh về thăm nhà thì biết một sự thật đau lòng. Chị Hương đã phản bội anh, ngoại tình với anh Nam.
Sau khi dằn vặt vợ, vì thương con, anh Thịnh đành bỏ qua chuyện cũ, đưa vợ con vào Bình Dương làm ăn sinh sống. Nhưng trớ trêu thay, chị Hương vẫn ngựa quen đường cũ, còn qua lại với người tình cũ ở Quảng Trị.
Anh Thịnh theo dõi biết hết mọi chuyện. Một ngày đẹp trời anh rủ vợ đi chơi, đưa vợ vào khách sạn. Chị vợ tưởng là chồng “hâm nóng tình yêu” nên vui vẻ đi theo. Nhưng không ngờ anh Thịnh đã ra tay giết vợ ngay tại phòng ngủ rồi đóng cửa bỏ đi. Nhân viên khách sạn biết đã muộn.
Hôm sau, vào chiều 18-8-2015 vừa qua, anh lên Sài Gòn, đi máy bay từ Tân Sơn Nhất ra TP Huế rồi theo xe khách về quê Quảng Trị để giết người đàn ông đã ngoại tình với vợ mình.
Sau khi lấy xe máy gửi ở bến xe Thành phố Đông Hà, Thịnh đi lang thang vì lo sợ công an bắt giữ nếu về nhà cũ. Đến 20h tối, Thịnh về nhà, lấy con dao bầu cất giấu lâu nay rồi chạy xe đến nhà tình địch là Trần Văn Nam ở xã Gio Việt. Thịnh quay đầu xe máy ra phía đường nhựa, để sẵn chìa khóa ở xe rồi đi bộ vào nhà nạn nhân. Thịnh đột nhập vào nhà ông Trần Văn Nam và giết chết nạn nhân này bằng dao bầu. Sau khi giết anh Nam, Thịnh bỏ ý định đi xe máy mà chạy bộ trốn, vứt lại con dao và mũ bảo hiểm ở gần hiện trường.
Trần Đình Thịnh vừa giết 2 người tại cơ quan điều tra
Nhà chức trách thu giữ được hung khi gây án là con dao dài 70 cm, cán gỗ, bản to do Thịnh rèn khi đi làm ăn ở Lào vào năm 2013. Trong đêm, Thịnh lẩn trốn ở nghĩa địa rồi rạng sáng đến khu vực chùa Mai Hà thì bị bắt giữ. Thịnh cho hay có ý định đầu thú nhưng sợ người dân vây đánh nên chờ đến gần sáng.
Một CA cho biết: “Ban đầu, anh Thịnh có ý định tự tử, nhưng sau đổi ý sẽ ra đầu thú rồi tắt điện thoại”.
Hung thủ khai nhận đã giết vợ bằng dao gọt hoa quả bên trong một nhà nghỉ ở thị xã Dĩ An (Bình Dương) vào 2 ngày trước.
Tra tay vào còng số tám, lúc đó sát nhân mới biết hối hận. Thịnh cúi đầu nói: “Điều tôi lo nhất lúc này là hai đứa con trai vừa lên lớp 3 và đứa gần 3 tuổi ở nhà”. Bạn đã thấy chỉ vì ngoại tình dẫn đến 2 mạng người bị giết và bỏ lại những đứa con nhỏ bơ vơ.
Nơi xảy ra vụ án mạng tại Quảng Trị rúng động khiến cả trăm người hiếu kỳ theo dõi.
Đây chỉ là một trong những vụ chém giết nhau vì tình xảy ra khá nhiều tại nông thôn hiện nay. Nông thôn VN sẽ đi về đâu?
Thôi hết rồi những êm đềm thơ mộng tuyệt vời với những nàng thôn nữ e lệ yêu kiều và tiếng sáo diều vi vu trong không gian yên tĩnh của thuở thanh bình ngày xưa! Biết bao giờ mới tìm lại được.
Văn Quang