Sunday, November 24, 2019

BÀI HÁT HONG KÔNG ; TRỜI CAO BIỂN RỘNG

闊天空/Trời Cao Biển Rộng (100,000 people singing 'The Boundless Sea and Sky' 

      

                  https://www.youtube.com/watch?v=TezggtPXPXo




TRỜI CAO BIỂN RỘNG

Hôm nay mình tôi trong đêm lạnh, ngắm nhìn những hoa tuyết đang rơi.
Ôi trái tim lạnh lẽo trôi về nơi xa.
Mặc mưa gió cản lối, vẫn miệt mài theo đuổi một hình bóng trong sương ảo.
Nhưng giữa đất trời bao la này, bạn và tôi, ai sẽ đổi thay? (Liệu có ai sẽ không thay đổi?)
Đôi lần chúng ta nhận được những ánh mắt lạnh lẽo cùng nụ cười mỉa mai.
Nhưng vẫn chưa bao giờ từ bỏ những lý tưởng trong tim.
Có những lần hoảng loạn, mọi cảm giác dường như tan biến.
Có thể vô tình mà những lý tưởng trong lòng phai mờ dần (ai hiểu cho tôi?)
Xin hãy tha thứ cho tôi vì dùng cả đời mình theo đuổi tự do.
Chỉ sợ một ngày nào đó khi tôi ngã xuống.
Thì những lý tưởng và ước mơ sẽ bị phản bội.
Sợ đến một ngày chỉ còn lại bạn và tôi.
Hôm nay mình tôi trong đêm lạnh, ngắm nhìn những hoa tuyết đang rơi.
Ôi trái tim lạnh lẽo trôi về nơi xa.
Mặc mưa gió cản lối, vẫn miệt mài theo đuổi một hình bóng trong sương ảo.
Nhưng giữa đất trời bao la này, bạn và tôi, ai sẽ đổi thay? (Liệu có ai sẽ không thay đổi?)
Đôi lần chúng ta nhận được những ánh mắt lạnh lẽo cùng nụ cười mỉa mai.
Nhưng vẫn chưa bao giờ từ bỏ những lý tưởng trong tim.
Có những lần hoảng loạn, mọi cảm giác dường như tan biến.
Có thể vô tình mà những lý tưởng trong lòng phai mờ dần (ai hiểu cho tôi?)
Xin hãy tha thứ cho tôi vì dùng cả đời mình theo đuổi tự do.
Chỉ sợ một ngày nào đó khi tôi ngã xuống.
Thì những lý tưởng và ước mơ sẽ bị phản bội.
Sợ đến một ngày chỉ còn lại bạn và tôi.
Giải thích đi, tại sao
Một sinh viên đại học năm hai
Lại cần mặc áo chống đạn…
Vì cái trường Trung Đại này vậy?
Tôi vẫn cứ tự do, tự tại
Mãi cất cao tiếng hát qua ngàn dặm bôn ba
Xin hãy tha thứ cho tôi vì dùng cả đời mình theo đuổi tự do.
Chỉ sợ một ngày nào đó khi tôi ngã xuống.
Thì những lý tưởng và ước mơ sẽ bị phản bội.
Sợ đến một ngày chỉ còn lại bạn và tôi.
Thì những lý tưởng và ước mơ sẽ bị phản bội.
Sợ đến một ngày chỉ còn lại bạn và tôi.
Xin hãy tha thứ cho tôi vì dùng cả đời mình theo đuổi tự do.
Chỉ sợ một ngày nào đó khi tôi ngã xuống.
Thì những lý tưởng và ước mơ sẽ bị phản bội.
Hơn 18 năm kể từ khi tôi rời Hương Cảng vào cuối những năm 90.
Tôi chưa bao giờ cảm thấy như thế này.
Tôi tự hào về nguồn gốc của mình.
Giờ đây người Hồng Kông không còn chỉ là chung một bản sắc.
Mà còn chung một niềm tin, chung một ý chí.
Cùng đồng lòng không sợ cường quyền.
Cùng tạo nên biểu tượng dám hi sinh vì công lý và tự do.
Bất kể màu da, tuổi tác, giời tính của bạn.
Chỉ cần chúng ta có chung một niềm tin.
Mọi người trên khắp thế giới đều có thể là người Hồng Kông.
Những anh em đang liều mình nơi tuyến đầu, những người Hồng Kông.
Các bạn thực sự quá tuyệt vời.
Ủng hộ Hồng Kông, chiến đấu vì tự do.
Các bạn Hồng Kông, xin bảo trọng.
Các anh em tiền tuyến, cố gắng!

                                                    *****